苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《问大冶长老乞桃花茶栽东坡》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写花|写人|写茶|江南|桃花|写羊|

周诗记苦荼,茗饮出近世。

初缘厌粱肉,假此雪昏滞。

嗟我五亩园,桑麦苦蒙翳。

不令寸地闲,更乞茶子蓺。

饥寒未知免,已作太饱计。

庶将通有无,农末不相戾。

春来冻地裂,紫笋森已锐。

牛羊烦诃叱,筐筥未敢睨。

江南老道人,齿发日夜逝。

他年雪堂品,空记桃花裔。

拼音
wèn zhǎng lǎo táo huā chá zāi dōng
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhōu shī míng yǐn chū jìn shì        chū yuán yàn liáng ròu jiǎ xuě hūn zhì        jiē yuán sāng mài méng        lìng cùn xián gèng chá        hán wèi zhī miǎn zuò tài bǎo        shù jiāng tōng yǒu nóng xiàng        chūn lái dòng liè sǔn sēn ruì        niú yáng fán chì kuāng wèi gǎn        jiāng nán lǎo dào rén chǐ 齿 shì        nián xuě táng pǐn kōng táo huā       
问大冶长老乞桃花茶栽东坡注音
  • wèn
    zhǎng
    lǎo
    táo
    huā
    chá
    zāi
    dōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhōu
    shī
    míng
    yǐn
    chū
    jìn
    shì
    chū
    yuán
    yàn
    liáng
    ròu
    jiǎ
    xuě
    hūn
    zhì
    jiē
    yuán
    sāng
    mài
    méng
    lìng
    cùn
    xián
    gèng
    chá
    hán
    wèi
    zhī
    miǎn
    zuò
    tài
    bǎo
    shù
    jiāng
    tōng
    yǒu
    nóng
    xiàng
    chūn
    lái
    dòng
    liè
    sǔn
    sēn
    ruì
    niú
    yáng
    fán
    chì
    kuāng
    wèi
    gǎn
    jiāng
    nán
    lǎo
    dào
    rén
    chǐ
    齿
    shì
    nián
    xuě
    táng
    pǐn
    kōng
    táo
    huā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1