白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《闻庾七左降因咏所怀》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写风|写人|人生|写草|写云|

我病卧渭北,君老谪巴东。

相悲一长叹,薄命与君同。

既叹还自哂,哂叹两未终。

后心诮前意,所见何迷蒙。

人生大块间,如鸿毛在风。

或飘青云上,或落泥涂中。

衮服相天下,倘来非我通。

布衣委草莽,偶去非吾穷。

外物不可必,中怀须自空。

无令怏怏气,留滞在心胸。

拼音
wén zuǒ jiàng yīn yǒng suǒ huái 怀
[ [ táng cháo ] ] bái
bìng wèi běi jun1 lǎo zhé dōng        xiàng bēi zhǎng tàn báo mìng jun1 tóng        tàn hái shěn shěn tàn liǎng wèi zhōng        hòu xīn qiào qián suǒ jiàn méng        rén shēng kuài jiān hóng 鸿 máo zài fēng        huò piāo qīng yún shàng huò luò zhōng        gǔn xiàng tiān xià tǎng lái fēi tōng        wěi cǎo mǎng ǒu fēi qióng        wài zhōng huái 怀 kōng        lìng yàng yàng liú zhì zài xīn xiōng       
闻庾七左降因咏所怀注音
  • wén
    zuǒ
    jiàng
    yīn
    yǒng
    suǒ
    huái
    怀
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • bìng
    wèi
    běi
    jun1
    lǎo
    zhé
    dōng
    xiàng
    bēi
    zhǎng
    tàn
    báo
    mìng
    jun1
    tóng
    tàn
    hái
    shěn
    shěn
    tàn
    liǎng
    wèi
    zhōng
    hòu
    xīn
    qiào
    qián
    suǒ
    jiàn
    méng
    rén
    shēng
    kuài
    jiān
    hóng
    鸿
    máo
    zài
    fēng
    huò
    piāo
    qīng
    yún
    shàng
    huò
    luò
    zhōng
    gǔn
    xiàng
    tiān
    xià
    tǎng
    lái
    fēi
    tōng
    wěi
    cǎo
    mǎng
    ǒu
    fēi
    qióng
    wài
    zhōng
    huái
    怀
    kōng
    lìng
    yàng
    yàng
    liú
    zhì
    zài
    xīn
    xiōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1