白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《晚归香山寺因咏所怀》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写山|写水|写鸟|关塞|忧患|写草|写云|

我年日已老,我身日已闲。

闲出都门望,但见水与山。

关塞碧岩岩,伊流清潺潺。

中有古精舍,轩户无扃关。

岸草歇可藉,径萝行可攀。

朝随浮云出,夕与飞鸟还。

吾道本迂拙,世途多险艰。

尝闻嵇吕辈,尤悔生疏顽。

巢悟入箕颍,皓知返商巅。

岂唯乐肥遁,聊复祛忧患。

吾亦从此去,终老伊嵩间。

拼音
wǎn guī xiāng shān yīn yǒng suǒ huái 怀
[ [ táng cháo ] ] bái
nián lǎo shēn xián        xián chū dōu mén wàng dàn jiàn shuǐ shān        guān sāi yán yán liú qīng chán chán        zhōng yǒu jīng shě xuān jiōng guān        àn cǎo xiē jiè jìng luó háng pān        cháo suí yún chū fēi niǎo hái        dào běn zhuō shì duō xiǎn jiān        cháng wén bèi yóu huǐ shēng shū wán        cháo yǐng hào zhī fǎn shāng diān        wéi féi dùn liáo yōu huàn        cóng zhōng lǎo sōng jiān       
晚归香山寺因咏所怀注音
  • wǎn
    guī
    xiāng
    shān
    yīn
    yǒng
    suǒ
    huái
    怀
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • nián
    lǎo
    shēn
    xián
    xián
    chū
    dōu
    mén
    wàng
    dàn
    jiàn
    shuǐ
    shān
    guān
    sāi
    yán
    yán
    liú
    qīng
    chán
    chán
    zhōng
    yǒu
    jīng
    shě
    xuān
    jiōng
    guān
    àn
    cǎo
    xiē
    jiè
    jìng
    luó
    háng
    pān
    cháo
    suí
    yún
    chū
    fēi
    niǎo
    hái
    dào
    běn
    zhuō
    shì
    duō
    xiǎn
    jiān
    cháng
    wén
    bèi
    yóu
    huǐ
    shēng
    shū
    wán
    cháo
    yǐng
    hào
    zhī
    fǎn
    shāng
    diān
    wéi
    féi
    dùn
    liáo
    yōu
    huàn
    cóng
    zhōng
    lǎo
    sōng
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1