孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《晚春卧疾寄张八子容①》
分享数:7
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写花|写山|别离|歌咏|写草|写云|

南陌春将晚,北窗犹卧病。

林园久不游,草木一何盛。

狭迳花障迷,闲庭竹扫净。

翠羽戏兰苕,赪鳞动荷柄。

念我平生好,江乡远从政。

云山阻梦思,衾枕劳歌咏。

歌咏复何为,同心恨别离。

世途皆自媚,流俗寡相知。

贾谊才空逸,安仁鬓欲丝。

遥情每东注,奔晷复西驰。

常恐填沟壑,无由振羽仪。

穷通若有命,欲向论中推。

拼音
wǎn chūn zhāng róng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
nán chūn jiāng wǎn běi chuāng yóu bìng        lín yuán jiǔ yóu cǎo shèng        xiá jìng huā zhàng xián tíng zhú sǎo jìng        cuì lán tiáo chēng lín dòng bǐng        niàn píng shēng hǎo jiāng xiāng yuǎn cóng zhèng        yún shān mèng qīn zhěn láo yǒng        yǒng wéi tóng xīn hèn bié        shì jiē mèi liú guǎ xiàng zhī        jiǎ cái kōng ān rén bìn        yáo qíng měi dōng zhù bēn guǐ 西 chí        cháng kǒng tián gōu yóu zhèn        qióng tōng ruò yǒu mìng xiàng lùn zhōng tuī       
晚春卧疾寄张八子容①注音
  • wǎn
    chūn
    zhāng
    róng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • nán
    chūn
    jiāng
    wǎn
    běi
    chuāng
    yóu
    bìng
    lín
    yuán
    jiǔ
    yóu
    cǎo
    shèng
    xiá
    jìng
    huā
    zhàng
    xián
    tíng
    zhú
    sǎo
    jìng
    cuì
    lán
    tiáo
    chēng
    lín
    dòng
    bǐng
    niàn
    píng
    shēng
    hǎo
    jiāng
    xiāng
    yuǎn
    cóng
    zhèng
    yún
    shān
    mèng
    qīn
    zhěn
    láo
    yǒng
    yǒng
    wéi
    tóng
    xīn
    hèn
    bié
    shì
    jiē
    mèi
    liú
    guǎ
    xiàng
    zhī
    jiǎ
    cái
    kōng
    ān
    rén
    bìn
    yáo
    qíng
    měi
    dōng
    zhù
    bēn
    guǐ
    西
    chí
    cháng
    kǒng
    tián
    gōu
    yóu
    zhèn
    qióng
    tōng
    ruò
    yǒu
    mìng
    xiàng
    lùn
    zhōng
    tuī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1