苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《同年王中甫挽词》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|写草|

先帝亲收十五人,(仁宗朝贤良十五人,今惟富郑公、张宣徽、钱纯老及余与舍弟在耳。

)四方争看击鹏鹍。

如君才业真堪用,顾我衰迟不足论。

出处升沉十年后,死生契阔几人存。

他时京口寻遗迹,宿草犹应有泪痕。

拼音
tóng nián wáng zhōng wǎn
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiān qīn shōu shí rén rén zōng cháo xián liáng shí rén jīn wéi zhèng gōng zhāng xuān huī qián chún lǎo shě zài ěr        fāng zhēng kàn péng kūn        jun1 cái zhēn kān yòng shuāi chí lùn        chū chù shēng chén shí nián hòu shēng kuò rén cún        shí jīng kǒu xún xiǔ 宿 cǎo yóu yīng yǒu lèi hén       
同年王中甫挽词注音
  • tóng
    nián
    wáng
    zhōng
    wǎn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiān
    qīn
    shōu
    shí
    rén
    rén
    zōng
    cháo
    xián
    liáng
    shí
    rén
    jīn
    wéi
    zhèng
    gōng
    zhāng
    xuān
    huī
    qián
    chún
    lǎo
    shě
    zài
    ěr
    fāng
    zhēng
    kàn
    péng
    kūn
    jun1
    cái
    zhēn
    kān
    yòng
    shuāi
    chí
    lùn
    chū
    chù
    shēng
    chén
    shí
    nián
    hòu
    shēng
    kuò
    rén
    cún
    shí
    jīng
    kǒu
    xún
    xiǔ
    宿
    cǎo
    yóu
    yīng
    yǒu
    lèi
    hén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1