苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《题文与可墨竹(并叙)》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|写草|写云|

故人文与可为道师王执中作墨竹,且谓执中勿使他人书字,待苏子瞻来,令作诗其侧。

与可既没八年而轼始还朝,见之,乃赋一首。

斯人定何人,游戏得自在。

诗鸣草圣余,兼入竹三昧。

时时出木石,荒怪轶象外。

举世知珍之,赏会独予最。

知音古难合,奄忽不少待。

谁云死生隔,相见如龚隗。

拼音
wén zhú bìng
[ [ sòng cháo ] ] shì
rén wén wéi dào shī wáng zhí zhōng zuò zhú qiě wèi zhí zhōng shǐ 使 rén shū dài zhān lái lìng zuò shī        méi nián ér shì shǐ hái cháo jiàn zhī nǎi shǒu        rén dìng rén yóu zài        shī míng cǎo shèng jiān zhú sān mèi        shí shí chū shí huāng guài xiàng wài        shì zhī zhēn zhī shǎng huì zuì        zhī yīn nán yǎn shǎo dài        shuí yún shēng xiàng jiàn gōng wěi       
题文与可墨竹(并叙)注音
  • wén
    zhú
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • rén
    wén
    wéi
    dào
    shī
    wáng
    zhí
    zhōng
    zuò
    zhú
    qiě
    wèi
    zhí
    zhōng
    shǐ
    使
    rén
    shū
    dài
    zhān
    lái
    lìng
    zuò
    shī
    méi
    nián
    ér
    shì
    shǐ
    hái
    cháo
    jiàn
    zhī
    nǎi
    shǒu
    rén
    dìng
    rén
    yóu
    zài
    shī
    míng
    cǎo
    shèng
    jiān
    zhú
    sān
    mèi
    shí
    shí
    chū
    shí
    huāng
    guài
    xiàng
    wài
    shì
    zhī
    zhēn
    zhī
    shǎng
    huì
    zuì
    zhī
    yīn
    nán
    yǎn
    shǎo
    dài
    shuí
    yún
    shēng
    xiàng
    jiàn
    gōng
    wěi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1