苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《题金山寺》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写山|写水|写桥|写云|

潮随暗浪雪山倾,远浦渔舟钓月明。

桥对寺门松径小,槛当泉眼石波清。

迢迢绿树江天晓,霭霭红霞海日睛。

遥望四边云接水,碧峰千点数鸿轻。

轻鸿数点千峰碧,水接云边四望遥。

晴日海霞红霭霭,晓天江树绿迢迢。

清波石眼泉当槛,小径松门寺对桥。

明月钓舟渔浦远,倾山雪浪暗随潮。

拼音
jīn shān
[ [ sòng cháo ] ] shì
cháo suí àn làng xuě shān qīng yuǎn zhōu diào yuè míng        qiáo duì mén sōng jìng xiǎo kǎn dāng quán yǎn shí qīng        tiáo tiáo 绿 shù jiāng tiān xiǎo ǎi ǎi hóng xiá hǎi jīng        yáo wàng biān yún jiē shuǐ fēng qiān diǎn shù hóng 鸿 qīng        qīng hóng 鸿 shù diǎn qiān fēng shuǐ jiē yún biān wàng yáo        qíng hǎi xiá hóng ǎi ǎi xiǎo tiān jiāng shù 绿 tiáo tiáo        qīng shí yǎn quán dāng kǎn xiǎo jìng sōng mén duì qiáo        míng yuè diào zhōu yuǎn qīng shān xuě làng àn suí cháo       
题金山寺注音
  • jīn
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • cháo
    suí
    àn
    làng
    xuě
    shān
    qīng
    yuǎn
    zhōu
    diào
    yuè
    míng
    qiáo
    duì
    mén
    sōng
    jìng
    xiǎo
    kǎn
    dāng
    quán
    yǎn
    shí
    qīng
    tiáo
    tiáo
    绿
    shù
    jiāng
    tiān
    xiǎo
    ǎi
    ǎi
    hóng
    xiá
    hǎi
    jīng
    yáo
    wàng
    biān
    yún
    jiē
    shuǐ
    fēng
    qiān
    diǎn
    shù
    hóng
    鸿
    qīng
    qīng
    hóng
    鸿
    shù
    diǎn
    qiān
    fēng
    shuǐ
    jiē
    yún
    biān
    wàng
    yáo
    qíng
    hǎi
    xiá
    hóng
    ǎi
    ǎi
    xiǎo
    tiān
    jiāng
    shù
    绿
    tiáo
    tiáo
    qīng
    shí
    yǎn
    quán
    dāng
    kǎn
    xiǎo
    jìng
    sōng
    mén
    duì
    qiáo
    míng
    yuè
    diào
    zhōu
    yuǎn
    qīng
    shān
    xuě
    làng
    àn
    suí
    cháo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1