白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《所怀》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写草|

小宅非全陋,中堂不甚卑。

聊堪会亲族,足以贮妻儿。

暖帐迎冬设,温炉向夜施。

裘新青兔褐,褥软白猿皮。

似鹿眠深草,如鸡宿稳枝。

逐身安枕席,随事有屏帷。

病致衰残早,贫营活计迟。

由来蚕老后,方是茧成时。

拼音
suǒ huái 怀
[ [ táng cháo ] ] bái
xiǎo zhái fēi quán lòu zhōng táng shèn bēi        liáo kān huì qīn zhù ér        nuǎn zhàng yíng dōng shè wēn xiàng shī        qiú xīn qīng ruǎn bái yuán        鹿 mián shēn cǎo xiǔ 宿 wěn zhī        zhú shēn ān zhěn suí shì yǒu píng wéi        bìng zhì shuāi cán zǎo pín yíng huó chí        yóu lái cán lǎo hòu fāng shì jiǎn chéng shí       
所怀注音
  • suǒ
    huái
    怀
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • xiǎo
    zhái
    fēi
    quán
    lòu
    zhōng
    táng
    shèn
    bēi
    liáo
    kān
    huì
    qīn
    zhù
    ér
    nuǎn
    zhàng
    yíng
    dōng
    shè
    wēn
    xiàng
    shī
    qiú
    xīn
    qīng
    ruǎn
    bái
    yuán
    鹿
    mián
    shēn
    cǎo
    xiǔ
    宿
    wěn
    zhī
    zhú
    shēn
    ān
    zhěn
    suí
    shì
    yǒu
    píng
    wéi
    bìng
    zhì
    shuāi
    cán
    zǎo
    pín
    yíng
    huó
    chí
    yóu
    lái
    cán
    lǎo
    hòu
    fāng
    shì
    jiǎn
    chéng
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1