孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《宿武阳(一作陵)即事》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写人|夕阳|

川暗夕阳尽,孤舟泊岸初。

岭猿相叫啸,潭嶂似空虚。

就枕灭明烛,扣舷闻夜渔。

鸡鸣问何处,人物是秦馀。

拼音
xiǔ 宿 yáng ( ( zuò líng ) ) shì
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
chuān àn yáng jìn zhōu àn chū        lǐng yuán xiàng jiào xiào tán zhàng kōng        jiù zhěn miè míng zhú kòu xián wén        míng wèn chù rén shì qín       
宿武阳(一作陵)即事注音
  • xiǔ
    宿
    yáng
    (
    (
    zuò
    líng
    )
    )
    shì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • chuān
    àn
    yáng
    jìn
    zhōu
    àn
    chū
    lǐng
    yuán
    xiàng
    jiào
    xiào
    tán
    zhàng
    kōng
    jiù
    zhěn
    miè
    míng
    zhú
    kòu
    xián
    wén
    míng
    wèn
    chù
    rén
    shì
    qín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1