王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。
《送张舍人佐江州同薛璩十韵(走笔成)》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:王维 | 类型:写风|写山|写马|庐山|写湖|

束带趋承明,守官唯谒者。

清晨听银蚪,薄暮辞金马。

受辞未尝易,当是方知寡。

清范何风流,高文有风雅。

忽佐江上州,当自浔阳下。

逆旅到三湘,长途应百舍。

香炉远峰出,石镜澄湖泻。

董奉杏成林,陶潜菊盈把。

范蠡常好之,庐山我心也。

送君思远道,欲以数行洒。

拼音
sòng zhāng shě rén zuǒ jiāng zhōu tóng xuē shí yùn zǒu chéng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
shù dài chéng míng shǒu guān wéi zhě        qīng chén tīng yín dǒu báo jīn        shòu wèi cháng dāng shì fāng zhī guǎ        qīng fàn fēng liú gāo wén yǒu fēng        zuǒ jiāng shàng zhōu dāng xún yáng xià        dào sān xiāng zhǎng yīng bǎi shě        xiāng yuǎn fēng chū shí jìng chéng xiè        dǒng fèng xìng chéng lín táo qián yíng        fàn cháng hǎo zhī shān xīn        sòng jun1 yuǎn dào shù háng       
送张舍人佐江州同薛璩十韵(走笔成)注音
  • sòng
    zhāng
    shě
    rén
    zuǒ
    jiāng
    zhōu
    tóng
    xuē
    shí
    yùn
    zǒu
    chéng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    wéi
  • shù
    dài
    chéng
    míng
    shǒu
    guān
    wéi
    zhě
    qīng
    chén
    tīng
    yín
    dǒu
    báo
    jīn
    shòu
    wèi
    cháng
    dāng
    shì
    fāng
    zhī
    guǎ
    qīng
    fàn
    fēng
    liú
    gāo
    wén
    yǒu
    fēng
    zuǒ
    jiāng
    shàng
    zhōu
    dāng
    xún
    yáng
    xià
    dào
    sān
    xiāng
    zhǎng
    yīng
    bǎi
    shě
    xiāng
    yuǎn
    fēng
    chū
    shí
    jìng
    chéng
    xiè
    dǒng
    fèng
    xìng
    chéng
    lín
    táo
    qián
    yíng
    fàn
    cháng
    hǎo
    zhī
    shān
    xīn
    sòng
    jun1
    yuǎn
    dào
    shù
    háng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1