苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送张嘉父长官》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写马|写湖|

都城昔倾盖,骏马初服辀。

再见江湖间,秋鹰已离鞲。

于今三会合,每进不少留。

豫章既可惜,瑚琏谁当收。

微官有民社,妙割无鸡牛。

归来我益敬,器博用自周。

百年子初筵,我已迫旅酬。

但当记苦语,高节贯白头。

拼音
sòng zhāng jiā zhǎng guān
[ [ sòng cháo ] ] shì
dōu chéng qīng gài jun4 chū zhōu        zài jiàn jiāng jiān qiū yīng gōu        jīn sān huì měi jìn shǎo liú        zhāng liǎn shuí dāng shōu        wēi guān yǒu mín shè miào niú        guī lái jìng yòng zhōu        bǎi nián chū yàn chóu        dàn dāng gāo jiē guàn bái tóu       
送张嘉父长官注音
  • sòng
    zhāng
    jiā
    zhǎng
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dōu
    chéng
    qīng
    gài
    jun4
    chū
    zhōu
    zài
    jiàn
    jiāng
    jiān
    qiū
    yīng
    gōu
    jīn
    sān
    huì
    měi
    jìn
    shǎo
    liú
    zhāng
    liǎn
    shuí
    dāng
    shōu
    wēi
    guān
    yǒu
    mín
    shè
    miào
    niú
    guī
    lái
    jìng
    yòng
    zhōu
    bǎi
    nián
    chū
    yàn
    chóu
    dàn
    dāng
    gāo
    jiē
    guàn
    bái
    tóu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1