苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送王伯AA28守虢》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写山|写水|写人|风俗|写云|写酒|

华山东麓秦遗民,当时依山来避秦。

至今风俗含古意,柔桑渌水招行人。

行人掉臂不回首,争入崤函土囊口。

惟有使君千里来,欲饮三堂无事酒。

三堂本来一事无,日长睡起闻投壶。

床头砚石开云月,涧底松根劚雪腴。

山棚盗散人安寝,劝买耕牛发陈廪。

归来只作水衡卿,我欲携壶就君饮。

拼音
sòng wáng A A A A 2 2 8 8 shǒu guó
[ [ sòng cháo ] ] shì
huá shān dōng qín mín dāng shí shān lái qín        zhì jīn fēng hán róu sāng shuǐ zhāo háng rén        háng rén diào huí shǒu zhēng xiáo hán náng kǒu        wéi yǒu shǐ 使 jun1 qiān lái yǐn sān táng shì jiǔ        sān táng běn lái shì zhǎng shuì wén tóu        chuáng tóu yàn shí kāi yún yuè jiàn sōng gēn zhú xuě        shān péng dào sàn rén ān qǐn quàn mǎi gēng niú chén lǐn        guī lái zhī zuò shuǐ héng qīng xié jiù jun1 yǐn       
送王伯AA28守虢注音
  • sòng
    wáng
    A
    A
    A
    A
    2
    2
    8
    8
    shǒu
    guó
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • huá
    shān
    dōng
    qín
    mín
    dāng
    shí
    shān
    lái
    qín
    zhì
    jīn
    fēng
    hán
    róu
    sāng
    shuǐ
    zhāo
    háng
    rén
    háng
    rén
    diào
    huí
    shǒu
    zhēng
    xiáo
    hán
    náng
    kǒu
    wéi
    yǒu
    shǐ
    使
    jun1
    qiān
    lái
    yǐn
    sān
    táng
    shì
    jiǔ
    sān
    táng
    běn
    lái
    shì
    zhǎng
    shuì
    wén
    tóu
    chuáng
    tóu
    yàn
    shí
    kāi
    yún
    yuè
    jiàn
    sōng
    gēn
    zhú
    xuě
    shān
    péng
    dào
    sàn
    rén
    ān
    qǐn
    quàn
    mǎi
    gēng
    niú
    chén
    lǐn
    guī
    lái
    zhī
    zuò
    shuǐ
    héng
    qīng
    xié
    jiù
    jun1
    yǐn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1