苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送蒋颖叔帅熙河》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|杨柳|写草|写云|

西方犹宿师,论将不及我。

苟无深入计,缓带我亦可。

承明正须君,文字粲藻火。

自荐虽云数,留行终不果。

正坐喜论兵,临老付边锁。

新诗出谈笑,僚友困掀簸。

我欲歌杕杜,杨柳方婀娜。

边风事首虏,所得盖ㄠ麽。

愿为鲁连书,一射聊城笴。

阴功在不杀,结草酬魏颗。

拼音
sòng jiǎng yǐng shū shuài
[ [ sòng cháo ] ] shì
西 fāng yóu xiǔ 宿 shī lùn jiāng        gǒu shēn huǎn dài        chéng míng zhèng jun1 wén càn zǎo huǒ        jiàn suī yún shù liú háng zhōng guǒ        zhèng zuò lùn bīng lín lǎo biān suǒ        xīn shī chū tán xiào liáo yǒu kùn xiān        yáng liǔ fāng ē        biān fēng shì shǒu suǒ gài me        yuàn wéi lián shū shè liáo chéng gǎn        yīn gōng zài shā jié cǎo chóu wèi       
送蒋颖叔帅熙河注音
  • sòng
    jiǎng
    yǐng
    shū
    shuài
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • 西
    fāng
    yóu
    xiǔ
    宿
    shī
    lùn
    jiāng
    gǒu
    shēn
    huǎn
    dài
    chéng
    míng
    zhèng
    jun1
    wén
    càn
    zǎo
    huǒ
    jiàn
    suī
    yún
    shù
    liú
    háng
    zhōng
    guǒ
    zhèng
    zuò
    lùn
    bīng
    lín
    lǎo
    biān
    suǒ
    xīn
    shī
    chū
    tán
    xiào
    liáo
    yǒu
    kùn
    xiān
    yáng
    liǔ
    fāng
    ē
    biān
    fēng
    shì
    shǒu
    suǒ
    gài
    me
    yuàn
    wéi
    lián
    shū
    shè
    liáo
    chéng
    gǎn
    yīn
    gōng
    zài
    shā
    jié
    cǎo
    chóu
    wèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1