苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送江公著知吉州》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:山水|写山|写水|写人|人生|江南|

三吴行尽千山水,犹道桐庐更清美。

岂惟浊世隐狂奴,时平亦出佳公子。

初冠惠文读城旦,晚入奉常陪剑履。

方将华省起弹冠,忽忆钓台归洗耳。

未应良木弃大匠,要使名驹试千里。

奉亲官舍当有择,得郡江南差可喜。

白粲连樯一万艘,红妆执乐三千指。

簿书期会得余闲,亦念人生行乐耳。

拼音
sòng jiāng gōng zhe zhī zhōu
[ [ sòng cháo ] ] shì
sān háng jìn qiān shān shuǐ yóu dào tóng gèng qīng měi        wéi zhuó shì yǐn kuáng shí píng chū jiā gōng        chū guàn huì wén chéng dàn wǎn fèng cháng péi jiàn        fāng jiāng huá shěng dàn guàn diào tái guī ěr        wèi yīng liáng jiàng yào shǐ 使 míng shì qiān        fèng qīn guān shě dāng yǒu jun4 jiāng nán chà        bái càn lián qiáng wàn sōu hóng zhuāng zhí sān qiān zhǐ        簿 shū huì xián niàn rén shēng háng ěr       
送江公著知吉州注音
  • sòng
    jiāng
    gōng
    zhe
    zhī
    zhōu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • sān
    háng
    jìn
    qiān
    shān
    shuǐ
    yóu
    dào
    tóng
    gèng
    qīng
    měi
    wéi
    zhuó
    shì
    yǐn
    kuáng
    shí
    píng
    chū
    jiā
    gōng
    chū
    guàn
    huì
    wén
    chéng
    dàn
    wǎn
    fèng
    cháng
    péi
    jiàn
    fāng
    jiāng
    huá
    shěng
    dàn
    guàn
    diào
    tái
    guī
    ěr
    wèi
    yīng
    liáng
    jiàng
    yào
    shǐ
    使
    míng
    shì
    qiān
    fèng
    qīn
    guān
    shě
    dāng
    yǒu
    jun4
    jiāng
    nán
    chà
    bái
    càn
    lián
    qiáng
    wàn
    sōu
    hóng
    zhuāng
    zhí
    sān
    qiān
    zhǐ
    簿
    shū
    huì
    xián
    niàn
    rén
    shēng
    háng
    ěr

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1