苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送黄师是赴两浙宪》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写水|写人|写湖|

世久无此士,我晚得王孙。

宁非叔度家,岂出次公门。

白首沉下吏,绿衣有公言。

哀哉吴越人,久为江湖吞。

官自倒帑廪,饱不及黎元。

近闻海上港,渐出水底村。

愿君五袴手,招此半菽魂。

一见刺史天,稍忘狱吏尊,会稽入吾手,镜湖小于盆。

比我东来时,无复疮痍存。

拼音
sòng huáng shī shì liǎng zhè xiàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
shì jiǔ shì wǎn wáng sūn        níng fēi shū jiā chū gōng mén        bái shǒu chén xià 绿 yǒu gōng yán        āi zāi yuè rén jiǔ wéi jiāng tūn        guān dǎo tǎng lǐn bǎo yuán        jìn wén hǎi shàng gǎng jiàn chū shuǐ cūn        yuàn jun1 shǒu zhāo bàn shū hún        jiàn shǐ tiān shāo wàng zūn huì shǒu jìng xiǎo pén        dōng lái shí chuāng cún       
送黄师是赴两浙宪注音
  • sòng
    huáng
    shī
    shì
    liǎng
    zhè
    xiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shì
    jiǔ
    shì
    wǎn
    wáng
    sūn
    níng
    fēi
    shū
    jiā
    chū
    gōng
    mén
    bái
    shǒu
    chén
    xià
    绿
    yǒu
    gōng
    yán
    āi
    zāi
    yuè
    rén
    jiǔ
    wéi
    jiāng
    tūn
    guān
    dǎo
    tǎng
    lǐn
    bǎo
    yuán
    jìn
    wén
    hǎi
    shàng
    gǎng
    jiàn
    chū
    shuǐ
    cūn
    yuàn
    jun1
    shǒu
    zhāo
    bàn
    shū
    hún
    jiàn
    shǐ
    tiān
    shāo
    wàng
    zūn
    huì
    shǒu
    jìng
    xiǎo
    pén
    dōng
    lái
    shí
    chuāng
    cún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1