杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《送殿中杨监赴蜀见相公(杜鸿渐镇蜀,辟杨炎》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写山|写水|离别|写人|人生|写草|写云|

去水绝还波,泄云无定姿。

人生在世间,聚散亦暂时。

离别重相逢,偶然岂定期。

送子清秋暮,风物长年悲。

豪俊贵勋业,邦家频出师。

相公镇梁益,军事无孑遗。

解榻再见今,用才复择谁。

况子已高位,为郡得固辞。

难拒供给费,慎哀渔夺私。

干戈未甚息,纪纲正所持。

泛舟巨石横,登陆草露滋。

山门日易久,当念居者思。

拼音
sòng diàn 殿 zhōng yáng jiān shǔ jiàn xiàng gōng hóng 鸿 jiàn zhèn shǔ yáng yán
[ [ táng cháo ] ]
shuǐ jué hái xiè yún dìng 姿        rén shēng zài shì jiān sàn zàn shí        bié zhòng xiàng féng ǒu rán dìng        sòng qīng qiū fēng zhǎng nián bēi        háo jun4 guì xūn bāng jiā pín chū shī        xiàng gōng zhèn liáng jun1 shì jié        jiě zài jiàn jīn yòng cái shuí        kuàng gāo wèi wéi jun4        nán gòng gěi fèi shèn āi duó        gàn wèi shèn gāng zhèng suǒ chí        fàn zhōu shí héng dēng cǎo        shān mén jiǔ dāng niàn zhě       
送殿中杨监赴蜀见相公(杜鸿渐镇蜀,辟杨炎注音
  • sòng
    diàn
    殿
    zhōng
    yáng
    jiān
    shǔ
    jiàn
    xiàng
    gōng
    hóng
    鸿
    jiàn
    zhèn
    shǔ
    yáng
    yán
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • shuǐ
    jué
    hái
    xiè
    yún
    dìng
    姿
    rén
    shēng
    zài
    shì
    jiān
    sàn
    zàn
    shí
    bié
    zhòng
    xiàng
    féng
    ǒu
    rán
    dìng
    sòng
    qīng
    qiū
    fēng
    zhǎng
    nián
    bēi
    háo
    jun4
    guì
    xūn
    bāng
    jiā
    pín
    chū
    shī
    xiàng
    gōng
    zhèn
    liáng
    jun1
    shì
    jié
    jiě
    zài
    jiàn
    jīn
    yòng
    cái
    shuí
    kuàng
    gāo
    wèi
    wéi
    jun4
    nán
    gòng
    gěi
    fèi
    shèn
    āi
    duó
    gàn
    wèi
    shèn
    gāng
    zhèng
    suǒ
    chí
    fàn
    zhōu
    shí
    héng
    dēng
    cǎo
    shān
    mén
    jiǔ
    dāng
    niàn
    zhě

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1