辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

辛弃疾其它作品精选

zuopinjingxuan

《水龙吟 题瓢泉》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:辛弃疾 | 类型:写风|写山|写水|写马|写人|写云|

稼轩何必长贫,放泉檐外琼珠泻。

乐天知命,古来谁会,行藏用舍。

人不堪忧,一瓢自乐,贤哉回也。

料当年曾问,饭蔬饮水,何为是、栖栖者。

且对浮云山上,莫匆匆、去流山下。

苍颜照影,故应流落,轻裘肥马。

绕齿冰霜,满怀芳乳,先生饮罢。

笑挂瓢风树,一鸣渠碎,问何如哑。

拼音
shuǐ lóng yín piáo quán
[ [ sòng cháo ] ] xīn
jià xuān zhǎng pín fàng quán yán wài qióng zhū xiè        tiān zhī mìng lái shuí huì háng cáng yòng shě        rén kān yōu piáo xián zāi huí        liào dāng nián céng wèn fàn shū yǐn shuǐ wéi shì zhě        qiě duì yún shān shàng cōng cōng liú shān xià        cāng yán zhào yǐng yīng liú luò qīng qiú féi        rào chǐ 齿 bīng shuāng mǎn huái 怀 fāng xiān shēng yǐn        xiào guà piáo fēng shù míng suì wèn       
水龙吟 题瓢泉注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
     
    piáo
    quán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    xīn
  • jià
    xuān
    zhǎng
    pín
    fàng
    quán
    yán
    wài
    qióng
    zhū
    xiè
    tiān
    zhī
    mìng
    lái
    shuí
    huì
    háng
    cáng
    yòng
    shě
    rén
    kān
    yōu
    piáo
    xián
    zāi
    huí
    liào
    dāng
    nián
    céng
    wèn
    fàn
    shū
    yǐn
    shuǐ
    wéi
    shì
    zhě
    qiě
    duì
    yún
    shān
    shàng
    cōng
    cōng
    liú
    shān
    xià
    cāng
    yán
    zhào
    yǐng
    yīng
    liú
    luò
    qīng
    qiú
    féi
    rào
    chǐ
    齿
    bīng
    shuāng
    mǎn
    huái
    怀
    fāng
    xiān
    shēng
    yǐn
    xiào
    guà
    piáo
    fēng
    shù
    míng
    suì
    wèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1