苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《轼始于文登海上得白石数升如芡实可作枕闻梅》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:

海隅荒怪有谁珍,零落珊瑚泣季伦。

法供坐令微物重,(轼旧有怪石供。

)色难归致孝心纯。

只疑薏苡来交趾,未信玭珠出泗滨。

愿子聚为江夏枕,不劳麾扇自宁亲。

拼音
shì shǐ wén dēng hǎi shàng bái shí shù shēng qiàn shí zuò zhěn wén méi
[ [ sòng cháo ] ] shì
hǎi huāng guài yǒu shuí zhēn líng luò shān lún        gòng zuò lìng wēi zhòng shì jiù yǒu guài shí gòng        nán guī zhì xiào xīn chún        zhī lái jiāo zhǐ wèi xìn pín zhū chū bīn        yuàn wéi jiāng xià zhěn láo huī shàn níng qīn       
轼始于文登海上得白石数升如芡实可作枕闻梅注音
  • shì
    shǐ
    wén
    dēng
    hǎi
    shàng
    bái
    shí
    shù
    shēng
    qiàn
    shí
    zuò
    zhěn
    wén
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • hǎi
    huāng
    guài
    yǒu
    shuí
    zhēn
    líng
    luò
    shān
    lún
    gòng
    zuò
    lìng
    wēi
    zhòng
    shì
    jiù
    yǒu
    guài
    shí
    gòng
    nán
    guī
    zhì
    xiào
    xīn
    chún
    zhī
    lái
    jiāo
    zhǐ
    wèi
    xìn
    pín
    zhū
    chū
    bīn
    yuàn
    wéi
    jiāng
    xià
    zhěn
    láo
    huī
    shàn
    níng
    qīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1