苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《石芝》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|

土中一掌婴儿新,爪指良是肌骨匀。

是之怖走谁敢食,天赐我尔不及宾。

旌阳远游同一许,长史玉斧皆门户。

我家韦布三百年,只有阴功不知数。

跪陈八簋加六瑚,化人视之真块苏。

肉芝烹熟石芝老,笑唾熊掌嚬雕胡。

老蚕作茧何时脱,梦想至人空激烈。

古来大药不可求,真契当如磁石铁。

拼音
shí zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhōng zhǎng yīng ér xīn zhǎo zhǐ liáng shì yún        shì zhī zǒu shuí gǎn shí tiān ěr bīn        jīng yáng yuǎn yóu tóng zhǎng shǐ jiē mén        jiā wéi sān bǎi nián zhī yǒu yīn gōng zhī shù        guì chén guǐ jiā liù huà rén shì zhī zhēn kuài        ròu zhī pēng shú shí zhī lǎo xiào tuò xióng zhǎng pín diāo        lǎo cán zuò jiǎn shí tuō mèng xiǎng zhì rén kōng liè        lái yào qiú zhēn dāng shí tiě       
石芝注音
  • shí
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhōng
    zhǎng
    yīng
    ér
    xīn
    zhǎo
    zhǐ
    liáng
    shì
    yún
    shì
    zhī
    zǒu
    shuí
    gǎn
    shí
    tiān
    ěr
    bīn
    jīng
    yáng
    yuǎn
    yóu
    tóng
    zhǎng
    shǐ
    jiē
    mén
    jiā
    wéi
    sān
    bǎi
    nián
    zhī
    yǒu
    yīn
    gōng
    zhī
    shù
    guì
    chén
    guǐ
    jiā
    liù
    huà
    rén
    shì
    zhī
    zhēn
    kuài
    ròu
    zhī
    pēng
    shú
    shí
    zhī
    lǎo
    xiào
    tuò
    xióng
    zhǎng
    pín
    diāo
    lǎo
    cán
    zuò
    jiǎn
    shí
    tuō
    mèng
    xiǎng
    zhì
    rén
    kōng
    liè
    lái
    yào
    qiú
    zhēn
    dāng
    shí
    tiě

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1