苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《上堵吟》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写山|写水|写马|写人|山川|江水|写鱼|

台上有客吟秋风,悲声萧散飘入空。

台边游女来窃听,欲学声同意不同。

君悲竟何事,千里金城两稚子。

白马为塞凤为关,山川无人空自闲。

我悲亦何苦,江水冬更深,鲂鱼冷难捕。

悠悠江上听歌人,不知我意徒悲辛。

拼音
shàng yín
[ [ sòng cháo ] ] shì
tái shàng yǒu yín qiū fēng bēi shēng xiāo sàn piāo kōng        tái biān yóu lái qiè tīng xué shēng tóng tóng        jun1 bēi jìng shì qiān jīn chéng liǎng zhì        bái wéi sāi fèng wéi guān shān chuān rén kōng xián        bēi jiāng shuǐ dōng gèng shēn fáng lěng nán        yōu yōu jiāng shàng tīng rén zhī bēi xīn       
上堵吟注音
  • shàng
    yín
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tái
    shàng
    yǒu
    yín
    qiū
    fēng
    bēi
    shēng
    xiāo
    sàn
    piāo
    kōng
    tái
    biān
    yóu
    lái
    qiè
    tīng
    xué
    shēng
    tóng
    tóng
    jun1
    bēi
    jìng
    shì
    qiān
    jīn
    chéng
    liǎng
    zhì
    bái
    wéi
    sāi
    fèng
    wéi
    guān
    shān
    chuān
    rén
    kōng
    xián
    bēi
    jiāng
    shuǐ
    dōng
    gèng
    shēn
    fáng
    lěng
    nán
    yōu
    yōu
    jiāng
    shàng
    tīng
    rén
    zhī
    bēi
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1