白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。

白居易其它作品精选

zuopinjingxuan

《伤友 又云伤苦节士。》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写雨|写风|写马|写云|

陋巷孤寒士,出门苦恓恓。

虽云志气高,岂免颜色低。

平生同门友,通籍在金闺。

曩者胶漆契,迩来云雨睽。

正逢下朝归,轩骑五门西。

是时天久阴,三日雨凄凄。

蹇驴避路立,肥马当风嘶。

回头忘相识,占道上沙堤。

昔年洛阳社,贫贱相提携。

今日长安道,对面隔云泥。

近日多如此,非君独惨凄。

死生不变者,唯闻任与黎。

拼音
shāng yǒu yòu yún shāng jiē shì
[ [ táng cháo ] ] bái
lòu xiàng hán shì chū mén        suī yún zhì gāo miǎn yán        píng shēng tóng mén yǒu tōng zài jīn guī        nǎng zhě jiāo ěr lái yún kuí        zhèng féng xià cháo guī xuān mén 西        shì shí tiān jiǔ yīn sān        jiǎn féi dāng fēng        huí tóu wàng xiàng shí zhàn dào shàng shā        nián luò yáng shè pín jiàn xiàng xié        jīn zhǎng ān dào duì miàn yún        jìn duō fēi jun1 cǎn        shēng biàn zhě wéi wén rèn       
伤友 又云伤苦节士。注音
  • shāng
    yǒu
      
    yòu
    yún
    shāng
    jiē
    shì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • lòu
    xiàng
    hán
    shì
    chū
    mén
    suī
    yún
    zhì
    gāo
    miǎn
    yán
    píng
    shēng
    tóng
    mén
    yǒu
    tōng
    zài
    jīn
    guī
    nǎng
    zhě
    jiāo
    ěr
    lái
    yún
    kuí
    zhèng
    féng
    xià
    cháo
    guī
    xuān
    mén
    西
    shì
    shí
    tiān
    jiǔ
    yīn
    sān
    jiǎn
    féi
    dāng
    fēng
    huí
    tóu
    wàng
    xiàng
    shí
    zhàn
    dào
    shàng
    shā
    nián
    luò
    yáng
    shè
    pín
    jiàn
    xiàng
    xié
    jīn
    zhǎng
    ān
    dào
    duì
    miàn
    yún
    jìn
    duō
    fēi
    jun1
    cǎn
    shēng
    biàn
    zhě
    wéi
    wén
    rèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1