曹操(155年-220年正月庚子),字孟德,一名吉利,小字阿瞒,沛国谯(今安徽亳州)人,汉族。东汉末年杰出的政治家、军事家、文学家、书法家。三国中曹魏政权的缔造者,其子曹丕称帝后,追尊为武皇帝,庙号太祖。曹操精兵法,善诗歌,抒发自己的政治抱负,并反映汉末人民的苦难生活,气魄雄伟,慷慨悲凉;散文亦清峻整洁,开启并繁荣了建安文学,给后人留下了宝贵的精神财富,史称建安风骨,鲁迅评价其为“改造文章的祖师”。同时曹操也擅长书法,尤工章草,唐朝张怀瓘在《书断》中评其为“妙品”。

曹操其它作品精选

zuopinjingxuan

《善哉行 其一》
分享数:21
朝代: 魏晋 | 作者:曹操 | 类型:写山|饮酒|写酒|

古公亶甫,积德垂仁。

思弘一道,哲王于豳。

太伯仲雍,王德之仁。

行施百世,断发文身。

伯夷叔齐,古之遗贤。

让国不用,饿殂首山。

智哉山甫,相彼宣王。

何用杜伯,累我圣贤。

齐桓之霸,赖得仲父。

后任竖刁,虫流出户。

晏子平仲,积德兼仁。

与世沈德,未必思命。

仲尼之世,主国为君。

随制饮酒,扬波使官。

拼音
shàn zāi háng
[ [ wèi jìn ] ] cáo cāo
gōng dǎn chuí rén        hóng dào zhé wáng bīn        tài zhòng yōng wáng zhī rén        háng shī bǎi shì duàn wén shēn        shū zhī xián        ràng guó yòng è 饿 shǒu shān        zhì zāi shān xiàng xuān wáng        yòng lèi shèng xián        huán zhī lài zhòng        hòu rèn shù diāo chóng liú chū        yàn píng zhòng jiān rén        shì shěn wèi mìng        zhòng zhī shì zhǔ guó wéi jun1        suí zhì yǐn jiǔ yáng shǐ 使 guān       
善哉行 其一注音
  • shàn
    zāi
    háng
     
  • [
    [
    wèi
    jìn
    ]
    ]
    cáo
    cāo
  • gōng
    dǎn
    chuí
    rén
    hóng
    dào
    zhé
    wáng
    bīn
    tài
    zhòng
    yōng
    wáng
    zhī
    rén
    háng
    shī
    bǎi
    shì
    duàn
    wén
    shēn
    shū
    zhī
    xián
    ràng
    guó
    yòng
    è
    饿
    shǒu
    shān
    zhì
    zāi
    shān
    xiàng
    xuān
    wáng
    yòng
    lèi
    shèng
    xián
    huán
    zhī
    lài
    zhòng
    hòu
    rèn
    shù
    diāo
    chóng
    liú
    chū
    yàn
    píng
    zhòng
    jiān
    rén
    shì
    shěn
    wèi
    mìng
    zhòng
    zhī
    shì
    zhǔ
    guó
    wéi
    jun1
    suí
    zhì
    yǐn
    jiǔ
    yáng
    shǐ
    使
    guān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1