苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《入寺》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:

曳杖入寺门,辑杖挹世尊。

我是玉堂仙,谪来海南村。

多生宿业尽,一气中夜存。

旦随老鸦起,饥食扶桑暾。

光圆摩尼珠,照耀玻璃盆。

来従佛印可,稍觉魔忙奔。

闲看树转午,坐到钟鸣昏。

敛收平生心,耿耿聊自温。

拼音
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhàng mén zhàng shì zūn        shì táng xiān zhé lái hǎi nán cūn        duō shēng xiǔ 宿 jìn zhōng cún        dàn suí lǎo shí sāng tūn        guāng yuán zhū zhào yào 耀 pén        lái cóng yìn shāo jiào máng bēn        xián kàn shù zhuǎn zuò dào zhōng míng hūn        liǎn shōu píng shēng xīn gěng gěng liáo wēn       
入寺注音
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhàng
    mén
    zhàng
    shì
    zūn
    shì
    táng
    xiān
    zhé
    lái
    hǎi
    nán
    cūn
    duō
    shēng
    xiǔ
    宿
    jìn
    zhōng
    cún
    dàn
    suí
    lǎo
    shí
    sāng
    tūn
    guāng
    yuán
    zhū
    zhào
    yào
    耀
    pén
    lái
    cóng
    yìn
    shāo
    jiào
    máng
    bēn
    xián
    kàn
    shù
    zhuǎn
    zuò
    dào
    zhōng
    míng
    hūn
    liǎn
    shōu
    píng
    shēng
    xīn
    gěng
    gěng
    liáo
    wēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1