苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《和黄鲁直食笋次韵》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写雷|

饱食有残肉,饥食无余菜。

纷然生喜怒,似被狙公卖。

尔来谁独觉,凛凛白下宰。

(太和,古白下。

)一饭在家僧,至乐甘不坏。

多生味蠹简,食笋乃余债。

萧然映樽俎,未肯杂菘芥。

君看霜雪姿,童稚已耿介。

胡为遭暴横,三嗅不忍嘬。

朝来忽解箨,势迫风雷噫。

尚可饷三闾,饭筒缠五采。

拼音
huáng zhí shí sǔn yùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
bǎo shí yǒu cán ròu shí cài        fēn rán shēng bèi gōng mài        ěr lái shuí jiào lǐn lǐn bái xià zǎi        tài bái xià        fàn zài jiā sēng zhì gān huài        duō shēng wèi jiǎn shí sǔn nǎi zhài        xiāo rán yìng zūn wèi kěn sōng jiè        jun1 kàn shuāng xuě 姿 tóng zhì gěng jiè        wéi zāo bào héng sān xiù rěn chuài        cháo lái jiě tuò shì fēng léi        shàng xiǎng sān fàn tǒng chán cǎi       
和黄鲁直食笋次韵注音
  • huáng
    zhí
    shí
    sǔn
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • bǎo
    shí
    yǒu
    cán
    ròu
    shí
    cài
    fēn
    rán
    shēng
    bèi
    gōng
    mài
    ěr
    lái
    shuí
    jiào
    lǐn
    lǐn
    bái
    xià
    zǎi
    tài
    bái
    xià
    fàn
    zài
    jiā
    sēng
    zhì
    gān
    huài
    duō
    shēng
    wèi
    jiǎn
    shí
    sǔn
    nǎi
    zhài
    xiāo
    rán
    yìng
    zūn
    wèi
    kěn
    sōng
    jiè
    jun1
    kàn
    shuāng
    xuě
    姿
    tóng
    zhì
    gěng
    jiè
    wéi
    zāo
    bào
    héng
    sān
    xiù
    rěn
    chuài
    cháo
    lái
    jiě
    tuò
    shì
    fēng
    léi
    shàng
    xiǎng
    sān
    fàn
    tǒng
    chán
    cǎi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1