辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

辛弃疾其它作品精选

zuopinjingxuan

《汉宫春·心似孤僧》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:辛弃疾 | 类型:写风|写花|写山|儿童|

心似孤僧,更茂林修竹,山上精庐。

维摩定自非病,谁遣文殊。

白头自昔,叹相逢、语密情疏。

倾盖处,论心一语,只今还有公无。

最喜阳春妙句,被西风吹堕,金玉铿如。

夜来归梦江上,父老欢予。

荻花深处,唤儿童、吹火烹鲈。

归去也,绝交何必,更修山巨源书。

拼音
hàn gōng chūn · · xīn sēng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
xīn sēng gèng mào lín xiū zhú shān shàng jīng        wéi dìng fēi bìng shuí qiǎn wén shū        bái tóu tàn xiàng féng qíng shū        qīng gài chù lùn xīn zhī jīn hái yǒu gōng        zuì yáng chūn miào bèi 西 fēng chuī duò jīn kēng        lái guī mèng jiāng shàng lǎo huān        huā shēn chù huàn ér tóng chuī huǒ pēng        guī jué jiāo gèng xiū shān yuán shū       
汉宫春·心似孤僧注音
  • hàn
    gōng
    chūn
    ·
    ·
    xīn
    sēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    xīn
  • xīn
    sēng
    gèng
    mào
    lín
    xiū
    zhú
    shān
    shàng
    jīng
    wéi
    dìng
    fēi
    bìng
    shuí
    qiǎn
    wén
    shū
    bái
    tóu
    tàn
    xiàng
    féng
    qíng
    shū
    qīng
    gài
    chù
    lùn
    xīn
    zhī
    jīn
    hái
    yǒu
    gōng
    zuì
    yáng
    chūn
    miào
    bèi
    西
    fēng
    chuī
    duò
    jīn
    kēng
    lái
    guī
    mèng
    jiāng
    shàng
    lǎo
    huān
    huā
    shēn
    chù
    huàn
    ér
    tóng
    chuī
    huǒ
    pēng
    guī
    jué
    jiāo
    gèng
    xiū
    shān
    yuán
    shū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1