苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《过江夜行武昌山闻黄州鼓角》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|柳树|写山|写水|写人|江南|

清风弄水月衔山,幽人夜度吴王岘。

黄州鼓角亦多情,送我南来不辞远。

江南又闻出塞曲,半杂江声作悲健。

谁言万方声一概,鼍愤龙愁为余变。

我记江边枯柳树,未死相逢真识面。

他年一叶氵斥江来,还吹此曲相迎饯。

拼音
guò jiāng háng chāng shān wén huáng zhōu jiǎo
[ [ sòng cháo ] ] shì
qīng fēng nòng shuǐ yuè xián shān yōu rén wáng xiàn        huáng zhōu jiǎo duō qíng sòng nán lái yuǎn        jiāng nán yòu wén chū sāi bàn jiāng shēng zuò bēi jiàn        shuí yán wàn fāng shēng gài tuó fèn lóng chóu wéi biàn        jiāng biān liǔ shù wèi xiàng féng zhēn shí miàn        nián sān chì jiāng lái hái chuī xiàng yíng jiàn       
过江夜行武昌山闻黄州鼓角注音
  • guò
    jiāng
    háng
    chāng
    shān
    wén
    huáng
    zhōu
    jiǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • qīng
    fēng
    nòng
    shuǐ
    yuè
    xián
    shān
    yōu
    rén
    wáng
    xiàn
    huáng
    zhōu
    jiǎo
    duō
    qíng
    sòng
    nán
    lái
    yuǎn
    jiāng
    nán
    yòu
    wén
    chū
    sāi
    bàn
    jiāng
    shēng
    zuò
    bēi
    jiàn
    shuí
    yán
    wàn
    fāng
    shēng
    gài
    tuó
    fèn
    lóng
    chóu
    wéi
    biàn
    jiāng
    biān
    liǔ
    shù
    wèi
    xiàng
    féng
    zhēn
    shí
    miàn
    nián
    sān
    chì
    jiāng
    lái
    hái
    chuī
    xiàng
    yíng
    jiàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1