苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《归宜兴留题竹西寺》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|

十年归梦寄西风,此去真为田舍翁。

剩觅蜀冈新井水,要携乡味过江东。

道人劝饮鸡苏水,童子能煎罂粟汤。

暂借藤床与瓦枕,莫教辜负竹风凉。

此生已觉都无事,今岁仍逢大有年。

山寺归来闻好语,野花啼鸟亦欣然。

拼音
guī xìng liú zhú 西
[ [ sòng cháo ] ] shì
shí nián guī mèng 西 fēng zhēn wéi tián shě wēng        shèng shǔ gāng xīn jǐng shuǐ yào xié xiāng wèi guò jiāng dōng        dào rén quàn yǐn shuǐ tóng néng jiān yīng tāng        zàn jiè téng chuáng zhěn jiāo zhú fēng liáng        shēng jiào dōu shì jīn suì réng féng yǒu nián        shān guī lái wén hǎo huā niǎo xīn rán       
归宜兴留题竹西寺注音
  • guī
    xìng
    liú
    zhú
    西
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shí
    nián
    guī
    mèng
    西
    fēng
    zhēn
    wéi
    tián
    shě
    wēng
    shèng
    shǔ
    gāng
    xīn
    jǐng
    shuǐ
    yào
    xié
    xiāng
    wèi
    guò
    jiāng
    dōng
    dào
    rén
    quàn
    yǐn
    shuǐ
    tóng
    néng
    jiān
    yīng
    tāng
    zàn
    jiè
    téng
    chuáng
    zhěn
    jiāo
    zhú
    fēng
    liáng
    shēng
    jiào
    dōu
    shì
    jīn
    suì
    réng
    féng
    yǒu
    nián
    shān
    guī
    lái
    wén
    hǎo
    huā
    niǎo
    xīn
    rán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1