gǔ
古
fēng
风
qí
其
wǔ
五
shí
十
èr
二
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
lǐ
李
bái
白
qīng
青
chūn
春
liú
流
jīng
惊
tuān
湍
。
。
zhū
朱
míng
明
zhòu
骤
huí
回
báo
薄
。
。
bú
不
rěn
忍
kàn
看
qiū
秋
péng
蓬
。
。
piāo
飘
yáng
扬
jìng
竟
hé
何
tuō
托
。
。
guāng
光
fēng
风
miè
灭
lán
兰
huì
蕙
。
。
bái
白
lù
露
sǎ
洒
kuí
葵
huò
藿
。
。
měi
美
rén
人
bú
不
wǒ
我
qī
期
。
。
cǎo
草
mù
木
rì
日
líng
零
luò
落
。
。