李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

李白其它作品精选

zuopinjingxuan

《古风其五》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:李白 | 类型:写雪|写人|写云|

太白何苍苍。

星辰上森列。

去天三百里。

邈尔与世绝。

中有绿发翁。

披云卧松雪。

不笑亦不语。

冥栖在岩穴。

我来逢真人。

长跪问宝诀。

粲然启玉齿。

授以炼药说。

铭骨传其语。

竦身已电灭。

仰望不可及。

苍然五情热。

吾将营丹砂。

永与世人别。

拼音
fēng
[ [ táng cháo ] ] bái
tài bái cāng cāng        xīng chén shàng sēn liè        tiān sān bǎi        miǎo ěr shì jué        zhōng yǒu 绿 wēng        yún sōng xuě        xiào        míng zài yán xué        lái féng zhēn rén        zhǎng guì wèn bǎo jué        càn rán chǐ 齿        shòu liàn yào shuō        míng chuán        sǒng shēn diàn miè        yǎng wàng        cāng rán qíng        jiāng yíng dān shā        yǒng shì rén bié       
古风其五注音
  • fēng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • tài
    bái
    cāng
    cāng
    xīng
    chén
    shàng
    sēn
    liè
    tiān
    sān
    bǎi
    miǎo
    ěr
    shì
    jué
    zhōng
    yǒu
    绿
    wēng
    yún
    sōng
    xuě
    xiào
    míng
    zài
    yán
    xué
    lái
    féng
    zhēn
    rén
    zhǎng
    guì
    wèn
    bǎo
    jué
    càn
    rán
    chǐ
    齿
    shòu
    liàn
    yào
    shuō
    míng
    chuán
    sǒng
    shēn
    diàn
    miè
    yǎng
    wàng
    cāng
    rán
    qíng
    jiāng
    yíng
    dān
    shā
    yǒng
    shì
    rén
    bié

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1