gǔ
古
fēng
风
qí
其
èr
二
shí
十
qī
七
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
lǐ
李
bái
白
yàn
燕
zhào
赵
yǒu
有
xiù
秀
sè
色
。
。
qǐ
绮
lóu
楼
qīng
青
yún
云
duān
端
。
。
méi
眉
mù
目
yàn
艳
jiǎo
皎
yuè
月
。
。
yī
一
xiào
笑
qīng
倾
chéng
城
huān
欢
。
。
cháng
常
kǒng
恐
bì
碧
cǎo
草
wǎn
晚
。
。
zuò
坐
qì
泣
qiū
秋
fēng
风
hán
寒
。
。
xiān
纤
shǒu
手
yuàn
怨
yù
玉
qín
琴
。
。
qīng
清
chén
晨
qǐ
起
zhǎng
长
tàn
叹
。
。
yān
焉
dé
得
ǒu
偶
jun1
君
zǐ
子
。
。
gòng
共
chéng
乘
shuāng
双
fēi
飞
luán
鸾
。
。