李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。
《古风其二十七》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:李白 | 类型:写风|写草|写云|

燕赵有秀色。

绮楼青云端。

眉目艳皎月。

一笑倾城欢。

常恐碧草晚。

坐泣秋风寒。

纤手怨玉琴。

清晨起长叹。

焉得偶君子。

共乘双飞鸾。

拼音
fēng èr shí
[ [ táng cháo ] ] bái
yàn zhào yǒu xiù        lóu qīng yún duān        méi yàn jiǎo yuè        xiào qīng chéng huān        cháng kǒng cǎo wǎn        zuò qiū fēng hán        xiān shǒu yuàn qín        qīng chén zhǎng tàn        yān ǒu jun1        gòng chéng shuāng fēi luán       
古风其二十七注音
  • fēng
    èr
    shí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • yàn
    zhào
    yǒu
    xiù
    lóu
    qīng
    yún
    duān
    méi
    yàn
    jiǎo
    yuè
    xiào
    qīng
    chéng
    huān
    cháng
    kǒng
    cǎo
    wǎn
    zuò
    qiū
    fēng
    hán
    xiān
    shǒu
    yuàn
    qín
    qīng
    chén
    zhǎng
    tàn
    yān
    ǒu
    jun1
    gòng
    chéng
    shuāng
    fēi
    luán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1