杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《奉陪赠附马韦曲二首》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|

韦曲花无赖,家家恼杀人。

绿尊虽尽日,白发好禁春。

石角钩衣破,藤枝刺眼新。

何时占丛竹,头戴小乌巾。

野寺垂杨里,春畦乱水间。

美花多映竹,好鸟不归山。

城郭终何事,风尘岂驻颜。

谁能共公子,薄暮欲俱还。

拼音
fèng péi zèng wéi èr shǒu
[ [ táng cháo ] ]
wéi huā lài jiā jiā nǎo shā rén        绿 zūn suī jìn bái hǎo jìn chūn        shí jiǎo gōu téng zhī yǎn xīn        shí zhàn cóng zhú tóu dài xiǎo jīn        chuí yáng chūn luàn shuǐ jiān        měi huā duō yìng zhú hǎo niǎo guī shān        chéng guō zhōng shì fēng chén zhù yán        shuí néng gòng gōng báo hái       
奉陪赠附马韦曲二首注音
  • fèng
    péi
    zèng
    wéi
    èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • wéi
    huā
    lài
    jiā
    jiā
    nǎo
    shā
    rén
    绿
    zūn
    suī
    jìn
    bái
    hǎo
    jìn
    chūn
    shí
    jiǎo
    gōu
    téng
    zhī
    yǎn
    xīn
    shí
    zhàn
    cóng
    zhú
    tóu
    dài
    xiǎo
    jīn
    chuí
    yáng
    chūn
    luàn
    shuǐ
    jiān
    měi
    huā
    duō
    yìng
    zhú
    hǎo
    niǎo
    guī
    shān
    chéng
    guō
    zhōng
    shì
    fēng
    chén
    zhù
    yán
    shuí
    néng
    gòng
    gōng
    báo
    hái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1