苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《访张山人得山中字二首》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写山|写水|写人|写云|写鱼|

鱼龙随水落,猿鹤喜君还。

旧隐丘墟外,新堂紫翠间。

野麋驯杖履,幽桂出榛菅。

洒扫门前路,山公亦爱山。

(张故居为大水所坏,新卜此室故居之东。

)万木锁云龙,(山名。

)天留与戴公。

路迷山向背,人在瀼西东。

荠麦余春雪,樱桃落晚风。

入城都不记,归路醉眠中。

拼音
fǎng 访 zhāng shān rén shān zhōng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
lóng suí shuǐ luò yuán jun1 hái        jiù yǐn qiū wài xīn táng cuì jiān        xùn zhàng yōu guì chū zhēn jiān        sǎo mén qián shān gōng ài shān        zhāng wéi shuǐ suǒ huài xīn bo shì zhī dōng        wàn suǒ yún lóng shān míng        tiān liú dài gōng        shān xiàng bèi rén zài nǎng 西 dōng        mài chūn xuě yīng táo luò wǎn fēng        chéng dōu guī zuì mián zhōng       
访张山人得山中字二首注音
  • fǎng
    访
    zhāng
    shān
    rén
    shān
    zhōng
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • lóng
    suí
    shuǐ
    luò
    yuán
    jun1
    hái
    jiù
    yǐn
    qiū
    wài
    xīn
    táng
    cuì
    jiān
    xùn
    zhàng
    yōu
    guì
    chū
    zhēn
    jiān
    sǎo
    mén
    qián
    shān
    gōng
    ài
    shān
    zhāng
    wéi
    shuǐ
    suǒ
    huài
    xīn
    bo
    shì
    zhī
    dōng
    wàn
    suǒ
    yún
    lóng
    shān
    míng
    tiān
    liú
    dài
    gōng
    shān
    xiàng
    bèi
    rén
    zài
    nǎng
    西
    dōng
    mài
    chūn
    xuě
    yīng
    táo
    luò
    wǎn
    fēng
    chéng
    dōu
    guī
    zuì
    mián
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1