白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《反鲍明远《白头吟》》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写人|

炎炎者烈火,营营者小蝇。

火不热贞玉,蝇不点清冰。

此苟无所受,彼莫能相仍。

乃知物性中,各有能不能。

古称怨恨死,则人有所惩。

惩淫或应可,在道未为弘。

譬如蜩鷃徒,啾啾啅龙鹏。

宜当委之去,寥廓高飞腾。

岂能泥尘下,区区酬怨憎。

胡为坐自苦,吞悲仍抚膺。

拼音
fǎn bào míng yuǎn bái tóu yín
[ [ táng cháo ] ] bái
yán yán zhě liè huǒ yíng yíng zhě xiǎo yíng        huǒ zhēn yíng diǎn qīng bīng        gǒu suǒ shòu néng xiàng réng        nǎi zhī xìng zhōng yǒu néng néng        chēng yuàn hèn rén yǒu suǒ chéng        chéng yín huò yīng zài dào wèi wéi hóng        tiáo yàn jiū jiū zhào lóng péng        dāng wěi zhī liáo kuò gāo fēi téng        néng chén xià chóu yuàn zēng        wéi zuò tūn bēi réng yīng       
反鲍明远《白头吟》注音
  • fǎn
    bào
    míng
    yuǎn
    bái
    tóu
    yín
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • yán
    yán
    zhě
    liè
    huǒ
    yíng
    yíng
    zhě
    xiǎo
    yíng
    huǒ
    zhēn
    yíng
    diǎn
    qīng
    bīng
    gǒu
    suǒ
    shòu
    néng
    xiàng
    réng
    nǎi
    zhī
    xìng
    zhōng
    yǒu
    néng
    néng
    chēng
    yuàn
    hèn
    rén
    yǒu
    suǒ
    chéng
    chéng
    yín
    huò
    yīng
    zài
    dào
    wèi
    wéi
    hóng
    tiáo
    yàn
    jiū
    jiū
    zhào
    lóng
    péng
    dāng
    wěi
    zhī
    liáo
    kuò
    gāo
    fēi
    téng
    néng
    chén
    xià
    chóu
    yuàn
    zēng
    wéi
    zuò
    tūn
    bēi
    réng
    yīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1