柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《二郎神·炎光谢》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写雨|写风|写水|写人|写云|

炎光谢。

过暮雨、芳尘轻洒。

乍露冷风清庭户,爽天如水,玉钩遥挂。

应是星娥嗟久阻,叙旧约、飙轮欲驾。

极目处、微云暗度,耿耿银河高泻。

闲雅。

须知此景,古今无价。

运巧思、穿针楼上女,抬粉面、云鬟相亚。

钿合金钗私语处,算谁在、回廊影下。

愿天上人间,占得欢娱,年年今夜。

拼音
èr láng shén · · yán guāng xiè
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
yán guāng xiè        guò fāng chén qīng        zhà lěng fēng qīng tíng shuǎng tiān shuǐ gōu yáo guà        yīng shì xīng é jiē jiǔ jiù yuē biāo lún jià        chù wēi yún àn gěng gěng yín gāo xiè        xián        zhī jǐng jīn jià        yùn qiǎo chuān 穿 zhēn lóu shàng tái fěn miàn yún huán xiàng        diàn jīn chāi chù suàn shuí zài huí láng yǐng xià        yuàn tiān shàng rén jiān zhàn huān nián nián jīn       
二郎神·炎光谢注音
  • èr
    láng
    shén
    ·
    ·
    yán
    guāng
    xiè
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • yán
    guāng
    xiè
    guò
    fāng
    chén
    qīng
    zhà
    lěng
    fēng
    qīng
    tíng
    shuǎng
    tiān
    shuǐ
    gōu
    yáo
    guà
    yīng
    shì
    xīng
    é
    jiē
    jiǔ
    jiù
    yuē
    biāo
    lún
    jià
    chù
    wēi
    yún
    àn
    gěng
    gěng
    yín
    gāo
    xiè
    xián
    zhī
    jǐng
    jīn
    jià
    yùn
    qiǎo
    chuān
    穿
    zhēn
    lóu
    shàng
    tái
    fěn
    miàn
    yún
    huán
    xiàng
    diàn
    jīn
    chāi
    chù
    suàn
    shuí
    zài
    huí
    láng
    yǐng
    xià
    yuàn
    tiān
    shàng
    rén
    jiān
    zhàn
    huān
    nián
    nián
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1