白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《读《汉书》》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写雨|写人|写草|

禾黍与稂莠,雨来同日滋。

桃李与荆棘,霜降同夜萎。

草木既区别,荣枯那等夷。

茫茫天地意,无乃太无私。

小人与君子,用置各有宜。

奈何西汉末,忠邪并信之。

不然尽信忠,早绝邪臣窥。

不然尽信邪,早使忠臣知。

优游两不断,盛业日已衰。

痛矣萧京辈,终令陷祸机。

[箫望之、京房等]每读元成纪,愤愤令人悲。

寄言为国者,不得学天时。

寄言为臣者,可以鉴于斯。

拼音
hàn shū
[ [ táng cháo ] ] bái
shǔ láng yǒu lái tóng        táo jīng shuāng jiàng tóng wěi        cǎo bié róng děng        máng máng tiān nǎi tài        xiǎo rén jun1 yòng zhì yǒu        nài 西 hàn zhōng xié bìng xìn zhī        rán jìn xìn zhōng zǎo jué xié chén kuī        rán jìn xìn xié zǎo shǐ 使 zhōng chén zhī        yōu yóu liǎng duàn shèng shuāi        tòng xiāo jīng bèi zhōng lìng xiàn huò        [ [ xiāo wàng zhī jīng fáng děng ] ] měi yuán chéng fèn fèn lìng rén bēi        yán wéi guó zhě xué tiān shí        yán wéi chén zhě jiàn       
读《汉书》注音
  • hàn
    shū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • shǔ
    láng
    yǒu
    lái
    tóng
    táo
    jīng
    shuāng
    jiàng
    tóng
    wěi
    cǎo
    bié
    róng
    děng
    máng
    máng
    tiān
    nǎi
    tài
    xiǎo
    rén
    jun1
    yòng
    zhì
    yǒu
    nài
    西
    hàn
    zhōng
    xié
    bìng
    xìn
    zhī
    rán
    jìn
    xìn
    zhōng
    zǎo
    jué
    xié
    chén
    kuī
    rán
    jìn
    xìn
    xié
    zǎo
    shǐ
    使
    zhōng
    chén
    zhī
    yōu
    yóu
    liǎng
    duàn
    shèng
    shuāi
    tòng
    xiāo
    jīng
    bèi
    zhōng
    lìng
    xiàn
    huò
    [
    [
    xiāo
    wàng
    zhī
    jīng
    fáng
    děng
    ]
    ]
    měi
    yuán
    chéng
    fèn
    fèn
    lìng
    rén
    bēi
    yán
    wéi
    guó
    zhě
    xué
    tiān
    shí
    yán
    wéi
    chén
    zhě
    jiàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1