dú
独
guī
归
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wáng
王
ān
安
shí
石
zhōng
锺
shān
山
dú
独
guī
归
yǔ
雨
wēi
微
míng
冥
,
,
dào
稻
qí
畦
jiá
夹
gāng
冈
bàn
半
huáng
黄
qīng
青
。
。
pí
疲
nóng
农
xīn
心
zhī
知
shuǐ
水
wèi
未
zú
足
,
,
kàn
看
yún
云
yǐ
倚
mù
木
chē
车
bú
不
tíng
停
。
。
bēi
悲
zāi
哉
zuò
作
láo
劳
yì
亦
yǐ
已
jiǔ
久
,
,
mù
暮
gē
歌
rú
如
kū
哭
nán
难
wéi
为
tīng
听
。
。
ér
而
wǒ
我
guān
官
xián
闲
xìng
幸
wú
无
shì
事
,
,
běi
北
chuāng
窗
zhěn
枕
diàn
簟
fēng
风
líng
泠
líng
泠
。
。
yú
於
shí
时
hé
荷
huā
花
yōng
拥
cuì
翠
gài
盖
,
,
xì
细
làng
浪
niǎo
嬲
xuě
雪
qiān
千
pīng
娉
tíng
婷
。
。
shuí
谁
néng
能
yī
欹
mián
眠
gòng
共
cǐ
此
lè
乐
,
,
qiū
秋
gǎng
港
suī
虽
qiǎn
浅
kě
可
yáng
扬
líng
舲
。
。