李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

李白其它作品精选

zuopinjingxuan

《冬夜醉宿龙门觉起言志》
分享数:8
朝代: 唐朝 | 作者:李白 | 类型:写雪|写人|惆怅|写云|叹息|

醉来脱宝剑,旅憩高堂眠。

中夜忽惊觉,起立明灯前。

开轩聊直望,晓雪河冰壮。

哀哀歌苦寒,郁郁独惆怅。

傅说版筑臣,李斯鹰犬人。

欻起匡社稷,宁复长艰辛。

而我胡为者,叹息龙门下。

富贵未可期,殷忧向谁写。

去去泪满襟,举声梁甫吟。

青云当自致,何必求知音。

拼音
dōng zuì xiǔ 宿 lóng mén jiào yán zhì
[ [ táng cháo ] ] bái
zuì lái tuō bǎo jiàn gāo táng mián        zhōng jīng jiào míng dēng qián        kāi xuān liáo zhí wàng xiǎo xuě bīng zhuàng        āi āi hán chóu chàng        shuō bǎn zhù chén yīng quǎn rén        kuāng shè níng zhǎng jiān xīn        ér wéi zhě tàn lóng mén xià        guì wèi yīn yōu xiàng shuí xiě        lèi mǎn jīn shēng liáng yín        qīng yún dāng zhì qiú zhī yīn       
冬夜醉宿龙门觉起言志注音
  • dōng
    zuì
    xiǔ
    宿
    lóng
    mén
    jiào
    yán
    zhì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • zuì
    lái
    tuō
    bǎo
    jiàn
    gāo
    táng
    mián
    zhōng
    jīng
    jiào
    míng
    dēng
    qián
    kāi
    xuān
    liáo
    zhí
    wàng
    xiǎo
    xuě
    bīng
    zhuàng
    āi
    āi
    hán
    chóu
    chàng
    shuō
    bǎn
    zhù
    chén
    yīng
    quǎn
    rén
    kuāng
    shè
    níng
    zhǎng
    jiān
    xīn
    ér
    wéi
    zhě
    tàn
    lóng
    mén
    xià
    guì
    wèi
    yīn
    yōu
    xiàng
    shuí
    xiě
    lèi
    mǎn
    jīn
    shēng
    liáng
    yín
    qīng
    yún
    dāng
    zhì
    qiú
    zhī
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1