白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《东林寺白莲》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写花|写山|写水|写人|莲花|

东林北塘水,湛湛见底青。

中生白芙蓉,菡萏三百茎。

白日发光彩,清飚散芳馨。

泄香银囊破,泻露玉盘倾。

我渐尘垢眼,见此琼瑶英。

乃知红莲花,虚得清净名。

夏萼敷未歇,秋房结才成。

夜深众僧寝,独起绕池行。

欲收一棵子,寄向长安城。

但恐出山去,人间种不生。

拼音
dōng lín bái lián
[ [ táng cháo ] ] bái
dōng lín běi táng shuǐ zhàn zhàn jiàn qīng        zhōng shēng bái róng hàn dàn sān bǎi jīng        bái guāng cǎi qīng biāo sàn fāng xīn        xiè xiāng yín náng xiè pán qīng        jiàn chén gòu yǎn jiàn qióng yáo yīng        nǎi zhī hóng lián huā qīng jìng míng        xià è wèi xiē qiū fáng jié cái chéng        shēn zhòng sēng qǐn rào chí háng        shōu xiàng zhǎng ān chéng        dàn kǒng chū shān rén jiān zhǒng shēng       
东林寺白莲注音
  • dōng
    lín
    bái
    lián
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • dōng
    lín
    běi
    táng
    shuǐ
    zhàn
    zhàn
    jiàn
    qīng
    zhōng
    shēng
    bái
    róng
    hàn
    dàn
    sān
    bǎi
    jīng
    bái
    guāng
    cǎi
    qīng
    biāo
    sàn
    fāng
    xīn
    xiè
    xiāng
    yín
    náng
    xiè
    pán
    qīng
    jiàn
    chén
    gòu
    yǎn
    jiàn
    qióng
    yáo
    yīng
    nǎi
    zhī
    hóng
    lián
    huā
    qīng
    jìng
    míng
    xià
    è
    wèi
    xiē
    qiū
    fáng
    jié
    cái
    chéng
    shēn
    zhòng
    sēng
    qǐn
    rào
    chí
    háng
    shōu
    xiàng
    zhǎng
    ān
    chéng
    dàn
    kǒng
    chū
    shān
    rén
    jiān
    zhǒng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1