苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《蝶恋花·泛泛东风初破五》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|

泛泛东风初破五。

江柳微黄,万万千千缕。

佳气郁葱来绣户。

当年江上生奇女。

一盏寿觞谁与举。

三个明珠,膝上王文度。

放尽穷鳞看圉圉。

天公为下曼陀雨。

拼音
dié liàn huā · · fàn fàn dōng fēng chū
[ [ sòng cháo ] ] shì
fàn fàn dōng fēng chū        jiāng liǔ wēi huáng wàn wàn qiān qiān        jiā cōng lái xiù        dāng nián jiāng shàng shēng        zhǎn shòu 寿 shāng shuí        sān míng zhū shàng wáng wén        fàng jìn qióng lín kàn        tiān gōng wéi xià màn tuó       
蝶恋花·泛泛东风初破五注音
  • dié
    liàn
    huā
    ·
    ·
    fàn
    fàn
    dōng
    fēng
    chū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • fàn
    fàn
    dōng
    fēng
    chū
    jiāng
    liǔ
    wēi
    huáng
    wàn
    wàn
    qiān
    qiān
    jiā
    cōng
    lái
    xiù
    dāng
    nián
    jiāng
    shàng
    shēng
    zhǎn
    shòu
    寿
    shāng
    shuí
    sān
    míng
    zhū
    shàng
    wáng
    wén
    fàng
    jìn
    qióng
    lín
    kàn
    tiān
    gōng
    wéi
    xià
    màn
    tuó

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1