王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

王安石其它作品精选

zuopinjingxuan

《悼四明杜醇》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:王安石 | 类型:写风|写山|写酒|

杜生四五十,孝友称乡里。

隐约不外求,耕桑有妻子,藜杖牧鸡豚,筠筒钓鲂鲤。

岁时沽酒归,亦不乏甘旨。

天涯一杯饭,风昔相逢喜。

谈辞足诗书,篇咏又清泚。

都城问越客,安否常在耳。

日月未渠央,如何弃予死。

古风久凋零,好学少为己。

悲哉四明山,此士今已矣。

拼音
dào míng chún
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shēng shí xiào yǒu chēng xiāng        yǐn yuē wài qiú gēng sāng yǒu zhàng tún jun1 tǒng diào fáng        suì shí jiǔ guī gān zhǐ        tiān bēi fàn fēng xiàng féng        tán shī shū piān yǒng yòu qīng        dōu chéng wèn yuè ān fǒu cháng zài ěr        yuè wèi yāng        fēng jiǔ diāo líng hǎo xué shǎo wéi        bēi zāi míng shān shì jīn       
悼四明杜醇注音
  • dào
    míng
    chún
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    ān
    shí
  • shēng
    shí
    xiào
    yǒu
    chēng
    xiāng
    yǐn
    yuē
    wài
    qiú
    gēng
    sāng
    yǒu
    zhàng
    tún
    jun1
    tǒng
    diào
    fáng
    suì
    shí
    jiǔ
    guī
    gān
    zhǐ
    tiān
    bēi
    fàn
    fēng
    xiàng
    féng
    tán
    shī
    shū
    piān
    yǒng
    yòu
    qīng
    dōu
    chéng
    wèn
    yuè
    ān
    fǒu
    cháng
    zài
    ěr
    yuè
    wèi
    yāng
    fēng
    jiǔ
    diāo
    líng
    hǎo
    xué
    shǎo
    wéi
    bēi
    zāi
    míng
    shān
    shì
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1