苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《旦起理发》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写马|日出|少年|写云|

安眠海自运,浩浩潮黄宫。

日出露未晞,郁郁濛霜松。

老栉従我久,齿疏含清风。

一洗耳目明,习习万窍通。

少年苦嗜睡,朝谒常匆匆。

爬搔未云足,已困冠巾重。

何异服辕马,沙尘满风??。

琱鞍响珂月,实与杻械同。

解放不可期,枯柳岂易逢。

谁能书此乐,献与腰金翁。

拼音
dàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
ān mián hǎi yùn hào hào cháo huáng gōng        chū wèi méng shuāng sōng        lǎo zhì cóng jiǔ chǐ 齿 shū hán qīng fēng        ěr míng wàn qiào tōng        shǎo nián shì shuì cháo cháng cōng cōng        sāo wèi yún kùn guàn jīn zhòng        yuán shā chén mǎn fēng ? ? ? ?        diāo ān xiǎng yuè shí niǔ xiè tóng        jiě fàng liǔ féng        shuí néng shū xiàn yāo jīn wēng       
旦起理发注音
  • dàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • ān
    mián
    hǎi
    yùn
    hào
    hào
    cháo
    huáng
    gōng
    chū
    wèi
    méng
    shuāng
    sōng
    lǎo
    zhì
    cóng
    jiǔ
    chǐ
    齿
    shū
    hán
    qīng
    fēng
    ěr
    míng
    wàn
    qiào
    tōng
    shǎo
    nián
    shì
    shuì
    cháo
    cháng
    cōng
    cōng
    sāo
    wèi
    yún
    kùn
    guàn
    jīn
    zhòng
    yuán
    shā
    chén
    mǎn
    fēng
    ?
    ?
    ?
    ?
    diāo
    ān
    xiǎng
    yuè
    shí
    niǔ
    xiè
    tóng
    jiě
    fàng
    liǔ
    féng
    shuí
    néng
    shū
    xiàn
    yāo
    jīn
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1