苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《答郡中同僚贺雨》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写水|写人|写鬼|写云|

水旱行十年,饥疫遍九土。

奇穷所向恶,岁岁祈睛雨。

虽非为己求,重请终愧古。

鬼神亦知我,老病入腰膂。

何曾拜向人,此意难不许。

重云萋已合,微润先流础。

萧萧止还作,坐听及三鼓。

天明将吏集,泥土满靴屦。

登城望麰麦,绿浪风掀舞。

愧我贤友生,雄篇斗新语。

君看大熟岁,风雨占十五。

天地本无功,祈禳何足数。

渡河不入境,未若无蝗虎。

而况刑白鹅,下策君勿取。

拼音
jun4 zhōng tóng liáo
[ [ sòng cháo ] ] shì
shuǐ hàn háng shí nián biàn jiǔ        qióng suǒ xiàng è suì suì jīng        suī fēi wéi qiú zhòng qǐng zhōng kuì        guǐ shén zhī lǎo bìng yāo        céng bài xiàng rén nán        zhòng yún wēi rùn xiān liú chǔ        xiāo xiāo zhǐ hái zuò zuò tīng sān        tiān míng jiāng mǎn xuē        dēng chéng wàng móu mài 绿 làng fēng xiān        kuì xián yǒu shēng xióng piān dòu xīn        jun1 kàn shú suì fēng zhàn shí        tiān běn gōng ráng shù        jìng wèi ruò huáng        ér kuàng xíng bái é xià jun1       
答郡中同僚贺雨注音
  • jun4
    zhōng
    tóng
    liáo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shuǐ
    hàn
    háng
    shí
    nián
    biàn
    jiǔ
    qióng
    suǒ
    xiàng
    è
    suì
    suì
    jīng
    suī
    fēi
    wéi
    qiú
    zhòng
    qǐng
    zhōng
    kuì
    guǐ
    shén
    zhī
    lǎo
    bìng
    yāo
    céng
    bài
    xiàng
    rén
    nán
    zhòng
    yún
    wēi
    rùn
    xiān
    liú
    chǔ
    xiāo
    xiāo
    zhǐ
    hái
    zuò
    zuò
    tīng
    sān
    tiān
    míng
    jiāng
    mǎn
    xuē
    dēng
    chéng
    wàng
    móu
    mài
    绿
    làng
    fēng
    xiān
    kuì
    xián
    yǒu
    shēng
    xióng
    piān
    dòu
    xīn
    jun1
    kàn
    shú
    suì
    fēng
    zhàn
    shí
    tiān
    běn
    gōng
    ráng
    shù
    jìng
    wèi
    ruò
    huáng
    ér
    kuàng
    xíng
    bái
    é
    xià
    jun1

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1