苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《答范祖禹》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写水|写马|

吾州下邑生刘季,谁数区区张与李。

(来诗有张仆射、李临淮之句。

)重瞳遗?亦已尘埃,惟有黄楼临泗水。

(郡有厅事,俗谓之霸王厅,相传不可坐,仆拆之以盖黄楼。

)而今太守老且寒,侠气不洗儒生酸。

犹胜白门穷吕布,欲将鞍马事曹瞒。

拼音
fàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhōu xià shēng liú shuí shù zhāng        lái shī yǒu zhāng shè lín huái zhī        zhòng tóng ? ? chén āi wéi yǒu huáng lóu lín shuǐ        jun4 yǒu tīng shì wèi zhī wáng tīng xiàng chuán zuò chāi zhī gài huáng lóu        ér jīn tài shǒu lǎo qiě hán xiá shēng suān        yóu shèng bái mén qióng jiāng ān shì cáo mán       
答范祖禹注音
  • fàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhōu
    xià
    shēng
    liú
    shuí
    shù
    zhāng
    lái
    shī
    yǒu
    zhāng
    shè
    lín
    huái
    zhī
    zhòng
    tóng
    ?
    ?
    chén
    āi
    wéi
    yǒu
    huáng
    lóu
    lín
    shuǐ
    jun4
    yǒu
    tīng
    shì
    wèi
    zhī
    wáng
    tīng
    xiàng
    chuán
    zuò
    chāi
    zhī
    gài
    huáng
    lóu
    ér
    jīn
    tài
    shǒu
    lǎo
    qiě
    hán
    xiá
    shēng
    suān
    yóu
    shèng
    bái
    mén
    qióng
    jiāng
    ān
    shì
    cáo
    mán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1