苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵子由清汶老龙珠丹》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雷|写酒|

天公不解防痴龙,玉函宝方出龙宫。

雷霆下索无处避,逃入先生衣袂中。

先生不作金椎袖,玩世徜徉隐屠酒。

夜光明月空自投,一锻何劳纬萧手。

黄门寡好心易足,荆棘不生梨枣熟。

玄珠白璧两无求,无胫金丹来入腹。

区区分别笑乐天,那知空门不是仙。

拼音
yùn yóu qīng wèn lǎo lóng zhū dān
[ [ sòng cháo ] ] shì
tiān gōng jiě fáng chī lóng hán bǎo fāng chū lóng gōng        léi tíng xià suǒ chù táo xiān shēng mèi zhōng        xiān shēng zuò jīn zhuī xiù wán shì cháng yáng yǐn jiǔ        guāng míng yuè kōng tóu duàn láo wěi xiāo shǒu        huáng mén guǎ hǎo xīn jīng shēng zǎo shú        xuán zhū bái liǎng qiú jìng jīn dān lái        fèn bié xiào tiān zhī kōng mén shì xiān       
次韵子由清汶老龙珠丹注音
  • yùn
    yóu
    qīng
    wèn
    lǎo
    lóng
    zhū
    dān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tiān
    gōng
    jiě
    fáng
    chī
    lóng
    hán
    bǎo
    fāng
    chū
    lóng
    gōng
    léi
    tíng
    xià
    suǒ
    chù
    táo
    xiān
    shēng
    mèi
    zhōng
    xiān
    shēng
    zuò
    jīn
    zhuī
    xiù
    wán
    shì
    cháng
    yáng
    yǐn
    jiǔ
    guāng
    míng
    yuè
    kōng
    tóu
    duàn
    láo
    wěi
    xiāo
    shǒu
    huáng
    mén
    guǎ
    hǎo
    xīn
    jīng
    shēng
    zǎo
    shú
    xuán
    zhū
    bái
    liǎng
    qiú
    jìng
    jīn
    dān
    lái
    fèn
    bié
    xiào
    tiān
    zhī
    kōng
    mén
    shì
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1