苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵郑介夫二首》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写鸟|忧患|写云|

一落泥途迹愈深,尺薪如桂米如金。

长庚到晓空陪月,太岁今年合守心。

相与啮毡持汉节,何妨振履出商音。

孤云倦鸟空来往,自要闲飞不作霖。

一生忧患萃残年,心似惊蚕未易眠。

海上偶来期汗漫,苇间犹得见延缘。

良医自要经三折,老将何妨败两甄。

收取桑榆种梨枣,祝君眉寿似增川。

拼音
yùn zhèng jiè èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
luò shēn chǐ xīn guì jīn        zhǎng gēng dào xiǎo kōng péi yuè tài suì jīn nián shǒu xīn        xiàng niè zhān chí hàn jiē fáng zhèn chū shāng yīn        yún juàn niǎo kōng lái wǎng yào xián fēi zuò lín        shēng yōu huàn cuì cán nián xīn jīng cán wèi mián        hǎi shàng ǒu lái hàn màn wěi jiān yóu jiàn yán yuán        liáng yào jīng sān shé lǎo jiāng fáng bài liǎng zhēn        shōu sāng zhǒng zǎo zhù jun1 méi shòu 寿 zēng chuān       
次韵郑介夫二首注音
  • yùn
    zhèng
    jiè
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • luò
    shēn
    chǐ
    xīn
    guì
    jīn
    zhǎng
    gēng
    dào
    xiǎo
    kōng
    péi
    yuè
    tài
    suì
    jīn
    nián
    shǒu
    xīn
    xiàng
    niè
    zhān
    chí
    hàn
    jiē
    fáng
    zhèn
    chū
    shāng
    yīn
    yún
    juàn
    niǎo
    kōng
    lái
    wǎng
    yào
    xián
    fēi
    zuò
    lín
    shēng
    yōu
    huàn
    cuì
    cán
    nián
    xīn
    jīng
    cán
    wèi
    mián
    hǎi
    shàng
    ǒu
    lái
    hàn
    màn
    wěi
    jiān
    yóu
    jiàn
    yán
    yuán
    liáng
    yào
    jīng
    sān
    shé
    lǎo
    jiāng
    fáng
    bài
    liǎng
    zhēn
    shōu
    sāng
    zhǒng
    zǎo
    zhù
    jun1
    méi
    shòu
    寿
    zēng
    chuān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1