苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵杨褒早春》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写雪|写马|写人|凄凉|

穷巷凄凉苦未和,君家庭院得春多。

不辞瘦马骑冲雪,来听佳人暗踏莎。

破恨径须烦麹糵,增年谁复怨羲娥。

良辰乐事古难并,白发青衫我亦歌。

细雨郊园聊种菜,冷官门户可张罗。

放朝三日君恩重,睡美不知身在何。

拼音
yùn yáng bāo zǎo chūn
[ [ sòng cháo ] ] shì
qióng xiàng liáng wèi jun1 jiā tíng yuàn chūn duō        shòu chōng xuě lái tīng jiā rén àn shā        hèn jìng fán niè zēng nián shuí yuàn é        liáng chén shì nán bìng bái qīng shān        jiāo yuán liáo zhǒng cài lěng guān mén zhāng luó        fàng cháo sān jun1 ēn zhòng shuì měi zhī shēn zài       
次韵杨褒早春注音
  • yùn
    yáng
    bāo
    zǎo
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • qióng
    xiàng
    liáng
    wèi
    jun1
    jiā
    tíng
    yuàn
    chūn
    duō
    shòu
    chōng
    xuě
    lái
    tīng
    jiā
    rén
    àn
    shā
    hèn
    jìng
    fán
    niè
    zēng
    nián
    shuí
    yuàn
    é
    liáng
    chén
    shì
    nán
    bìng
    bái
    qīng
    shān
    jiāo
    yuán
    liáo
    zhǒng
    cài
    lěng
    guān
    mén
    zhāng
    luó
    fàng
    cháo
    sān
    jun1
    ēn
    zhòng
    shuì
    měi
    zhī
    shēn
    zài

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1