苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵王雄州还朝留别》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写人|

老李威名八十年,壁间精悍见遗颜。

自闻出守风流似,稍觉承平气象还。

但遣诗人歌杖杜,不妨侍女唱阳关。

内朝接武知何日,白发羞归供奉班。

拼音
yùn wáng xióng zhōu hái cháo liú bié
[ [ sòng cháo ] ] shì
lǎo wēi míng shí nián jiān jīng hàn jiàn yán        wén chū shǒu fēng liú shāo jiào chéng píng xiàng hái        dàn qiǎn shī rén zhàng fáng shì chàng yáng guān        nèi cháo jiē zhī bái xiū guī gòng fèng bān       
次韵王雄州还朝留别注音
  • yùn
    wáng
    xióng
    zhōu
    hái
    cháo
    liú
    bié
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • lǎo
    wēi
    míng
    shí
    nián
    jiān
    jīng
    hàn
    jiàn
    yán
    wén
    chū
    shǒu
    fēng
    liú
    shāo
    jiào
    chéng
    píng
    xiàng
    hái
    dàn
    qiǎn
    shī
    rén
    zhàng
    fáng
    shì
    chàng
    yáng
    guān
    nèi
    cháo
    jiē
    zhī
    bái
    xiū
    guī
    gòng
    fèng
    bān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1