苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵孙莘老斗野亭寄子由在邵伯堰》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写景|写人|写鱼|

落帆谢公渚,日脚东西平。

孤亭得小憩,暮景含余清。

坐待斗与牛,错落挂南甍。

老僧如夙昔,一笑意已倾。

新诗出故人,旧事疑前生。

吾生七往来,送老海上城。

逢人辄自哂,得鱼不忍烹。

似闻绩溪老,复作东都行。

小诗如秋菊,艳艳霜中明。

过此感我言,长篇发春荣。

拼音
yùn sūn shēn lǎo dòu tíng yóu zài shào yàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
luò fān xiè gōng zhǔ jiǎo dōng 西 píng        tíng xiǎo jǐng hán qīng        zuò dài dòu niú cuò luò guà nán méng        lǎo sēng xiào qīng        xīn shī chū rén jiù shì qián shēng        shēng wǎng lái sòng lǎo hǎi shàng chéng        féng rén zhé shěn rěn pēng        wén lǎo zuò dōng dōu háng        xiǎo shī qiū yàn yàn shuāng zhōng míng        guò gǎn yán zhǎng piān chūn róng       
次韵孙莘老斗野亭寄子由在邵伯堰注音
  • yùn
    sūn
    shēn
    lǎo
    dòu
    tíng
    yóu
    zài
    shào
    yàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • luò
    fān
    xiè
    gōng
    zhǔ
    jiǎo
    dōng
    西
    píng
    tíng
    xiǎo
    jǐng
    hán
    qīng
    zuò
    dài
    dòu
    niú
    cuò
    luò
    guà
    nán
    méng
    lǎo
    sēng
    xiào
    qīng
    xīn
    shī
    chū
    rén
    jiù
    shì
    qián
    shēng
    shēng
    wǎng
    lái
    sòng
    lǎo
    hǎi
    shàng
    chéng
    féng
    rén
    zhé
    shěn
    rěn
    pēng
    wén
    lǎo
    zuò
    dōng
    dōu
    háng
    xiǎo
    shī
    qiū
    yàn
    yàn
    shuāng
    zhōng
    míng
    guò
    gǎn
    yán
    zhǎng
    piān
    chūn
    róng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1