苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵刘贡父李公择见寄二首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|写雷|时事|

白发相望两故人,眼看时事几番新。

曲无和者应思郢,论少卑之且借秦。

岁恶诗人无好语,(公择来诗,皆道吴中饥苦之事。

)夜长鳏守向谁亲。

(贡父近丧偶。

)少思多睡无如我,鼻息雷鸣撼四邻。

何人劝我此间来,弦管生衣甑有埃。

绿蚁濡唇无百斛,蝗虫扑面已三回。

磨刀入谷追穷寇,洒涕循城拾弃孩。

为郡鲜欢君莫叹,犹胜尘土走章台。

拼音
yùn liú gòng gōng jiàn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
bái xiàng wàng liǎng rén yǎn kàn shí shì fān xīn        zhě yīng yǐng lùn shǎo bēi zhī qiě jiè qín        suì è shī rén hǎo gōng lái shī jiē dào zhōng zhī shì        zhǎng guān shǒu xiàng shuí qīn        gòng jìn sàng ǒu        shǎo duō shuì léi míng hàn lín        rén quàn jiān lái xián guǎn shēng zèng yǒu āi        绿 chún bǎi huáng chóng miàn sān huí        dāo zhuī qióng kòu xún chéng shí hái        wéi jun4 xiān huān jun1 tàn yóu shèng chén zǒu zhāng tái       
次韵刘贡父李公择见寄二首注音
  • yùn
    liú
    gòng
    gōng
    jiàn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • bái
    xiàng
    wàng
    liǎng
    rén
    yǎn
    kàn
    shí
    shì
    fān
    xīn
    zhě
    yīng
    yǐng
    lùn
    shǎo
    bēi
    zhī
    qiě
    jiè
    qín
    suì
    è
    shī
    rén
    hǎo
    gōng
    lái
    shī
    jiē
    dào
    zhōng
    zhī
    shì
    zhǎng
    guān
    shǒu
    xiàng
    shuí
    qīn
    gòng
    jìn
    sàng
    ǒu
    shǎo
    duō
    shuì
    léi
    míng
    hàn
    lín
    rén
    quàn
    jiān
    lái
    xián
    guǎn
    shēng
    zèng
    yǒu
    āi
    绿
    chún
    bǎi
    huáng
    chóng
    miàn
    sān
    huí
    dāo
    zhuī
    qióng
    kòu
    xún
    chéng
    shí
    hái
    wéi
    jun4
    xiān
    huān
    jun1
    tàn
    yóu
    shèng
    chén
    zǒu
    zhāng
    tái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1