苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵林子中春日新堤书事见寄》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写景|写雨|写风|写花|写人|写湖|写云|

东都寄食似孤云,aa36被真成一宿宾。

收得玉堂挥翰手,却为淮月弄舟人。

羡君湖上斋摇碧,笑我花时甑有尘。

为报年来杀风景,连江梦雨不知春。

(来诗有芍药春之句。

扬州近岁率为此会,用花十余万枝,吏缘为奸,民极病之,故罢此会。

拼音
yùn lín zhōng chūn xīn shū shì jiàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
dōng dōu shí yún a a a a 3 3 6 6 bèi zhēn chéng xiǔ 宿 bīn        shōu táng huī hàn shǒu què wéi huái yuè nòng zhōu rén        xiàn jun1 shàng zhāi yáo xiào huā shí zèng yǒu chén        wéi bào nián lái shā fēng jǐng lián jiāng mèng zhī chūn        lái shī yǒu sháo yào chūn zhī        yáng zhōu jìn suì wéi huì yòng huā shí wàn zhī yuán wéi jiān mín bìng zhī huì       
次韵林子中春日新堤书事见寄注音
  • yùn
    lín
    zhōng
    chūn
    xīn
    shū
    shì
    jiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dōng
    dōu
    shí
    yún
    a
    a
    a
    a
    3
    3
    6
    6
    bèi
    zhēn
    chéng
    xiǔ
    宿
    bīn
    shōu
    táng
    huī
    hàn
    shǒu
    què
    wéi
    huái
    yuè
    nòng
    zhōu
    rén
    xiàn
    jun1
    shàng
    zhāi
    yáo
    xiào
    huā
    shí
    zèng
    yǒu
    chén
    wéi
    bào
    nián
    lái
    shā
    fēng
    jǐng
    lián
    jiāng
    mèng
    zhī
    chūn
    lái
    shī
    yǒu
    sháo
    yào
    chūn
    zhī
    yáng
    zhōu
    jìn
    suì
    wéi
    huì
    yòng
    huā
    shí
    wàn
    zhī
    yuán
    wéi
    jiān
    mín
    bìng
    zhī
    huì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1